
Những cô gái lắm chiêu
Quán nhậu Tràm Chim đông nghẹt, 18 giờ
30 các khách nam lặng đi khi thấy đội ngũ những em chân dài, xinh như
mộng trong trang phục “một còn một mất” tựa nữ thần Hy Lạp của hãng bia
Her. “Cơn lốc màu xanh” ấy tỏa ra các hướng.
Vị khách ngồi ở bàn cạnh tôi có vẻ khó
tính. Trước cái lắc đầu đầy cương quyết, cô PG có làn da màu mật và mái
tóc cắt cao không hề nao núng, thản nhiên cúi xuống cài lên ve áo vị
khách một phù hiệu hình chai bia. Tình hình được cải thiện trông thấy,
người đàn ông không thể kháng cự nổi khi cô nở nụ cười lần hai và đồng ý
khui ngay mười hai chai cho sáu người, dù trong bàn đang dùng loại bia
khác.
Lại thêm “cơn lốc” khác tràn vào, lần
này là những PG của hãng thuốc xì gà nhập khẩu, dạng điếu nhỏ, các cô
trông khá lạ lẫm trong chiếc váy cực ngắn, áo khoét lưng và đầu đeo nơ
thỏ kiểu playboy.
Một chân dài tai thỏ ghé đến sát bàn
tôi, nơi có năm khách nam đang khật khưỡng. “Anh không hút thuốc này” -
người đàn ông đầu hói xua tay, rồi lấy điếu Jet trong gói thuốc để trên
bàn.
Rất nhanh, PG tai thỏ rút chiếc hộp
quẹt bật lửa, kề đúng vào đầu điếu thuốc, sau đó dùng ngón trỏ và ngón
út xoay chiếc bật lửa một cách điệu nghệ. “Em châm cho anh luôn nhé?” -
người đàn ông khác lên tiếng. “Dạ được” - PG tai thỏ cười ngọt lịm -
“Nhưng lần này, anh thử thuốc của em đi. Nếu thích thì lấy nguyên gói,
không thì cũng chẳng sao”, vừa nói, PG tai thỏ vừa xé nhanh gói thuốc
đang cầm trên tay gắn lên môi vị khách và châm lửa. Anh này ngớ người,
đành hút và đương nhiên là thanh toán nguyên gói thuốc mới “bóc tem”.
Các PG hiện nay làm việc dưới hai hình
thức: “cắm” tại quán và hoạt động theo nhóm. Lương cứng của một PG dao
động từ 2.500.000 - 3.000.000 đồng. Các hãng thường áp dụng việc tính
thêm hoa hồng cho các cô nếu tiêu thụ được đúng mức sản phẩm công ty quy
định, chẳng hạn nếu bán 180 két bia/tháng thì sẽ được cộng thêm 2.000
đồng/chai từ két 181 trở lên; hoặc bán hơn 2 cây thuốc/buổi thì được
cộng thêm 50.000 đồng vào lương.
Để đạt được doanh số mong muốn, các PG
phải tận dụng tất cả ưu điểm mình có: từ ngoại hình xinh đẹp, khả năng
ăn nói ngọt ngào đến việc áp dụng những chiêu thức kiểu như “Anh ơi, em
chỉ còn một két nữa thôi là đạt tiêu chuẩn, anh ủng hộ giùm em ha”, hoặc
“Nếu anh mua cho em năm gói, hôm nay em sẽ về nhà sớm. Chân sưng hết
rồi nè”...
Việc sử dụng “ngôn ngữ cơ thể” như một
nụ cười tươi, cái ghé sát thật gần, lời thầm thì vào tai... cũng gây
nên hiệu ứng bất ngờ. Đàn ông đi nhậu, trong người lâng lâng, đứng trước
một em PG xinh tươi đến thế, ai chẳng mềm lòng?
Mặt trái của nghề
Cường “vỏ” đã ngoài 40, kinh doanh vỏ
xe các loại và trong túi lúc nào cũng đầy tiền. Không thích bia ôm,
chẳng gái vũ trường, càng không bao giờ rờ tới “bướm đêm”, gu của Cường
“vỏ” là la cà bia bọt ở những quán nhậu nổi tiếng Sài thành... Ngoài bia
ra, Cường còn thích “sưu tập” các em PG vì theo Cường, số này vừa hấp
dẫn lại vừa có nét kiêu sa.
Chiều 25.8, Cường rủ tôi ra Phượng Các
lai rai. Khoảng 19 giờ, một nhóm PG bia Tig xuống quán. Một PG cao
chừng 1m65, da trắng, tóc dài, ghé đến bàn mời, Cường hào phóng mua cho
người đẹp luôn nửa két.
Vừa dán mắt vào đội ngũ PG, Cường vừa
giải thích: “Em vừa rồi tuy cũng đẹp nhưng mục đích là bán bia chứ không
phải bán thân”. “Sao anh biết?”, tôi ngạc nhiên. Cường đưa ly bia lên
miệng nóc một hơi hết sạch: “Cứ thấy em nào hăng hái bán hàng thì đừng
có rà, mất thời gian. Còn em nào mời chào nhưng chỉ thích đong đưa uốn
éo thì nắm chắc em làm PG cho mình, chứ không phải cho hãng”.
Nói xong, Cường ngoắc một PG có mái
tóc nâu đồng, thân hình bốc lửa tới bàn. “Em đẹp quá, cho anh số điện
thoại đi”. Cô này ngúng nguẩy: "Tụi em không được cho số điện thoại”. Có
lẽ đoán trước được phản ứng của người đẹp, Cường lấy mẩu giấy ghi số
điện thoại của mình rồi đưa cho cô nàng: “Đây là số của anh. Sau giờ làm
anh chờ điện thoại của em, mình đi chơi cho vui”. Người đẹp lấy mẩu
giấy nhưng trả lại tờ 200.000 mới cứng Cường lót phía dưới: “Công ty
không cho tụi em lấy tiền tip” rồi bước đi, nhưng không quên “khuyến
mãi” một cái liếc. “Cô ấy sẽ gọi lại chứ?” Cường khẽ cười: “Hên xui,
nhưng chắc 99% là hên”.
Vài ngày sau, Cường rủ tôi tới Phương
Đông. Chưa yên vị, anh chàng đã ngơ ngẩn ngắm nhìn một PG tuyệt đẹp
trong trang phục của thuốc lá BS. Khi cô PG tiến tới mời thuốc, Cường
hỏi: “Em thích anh mua mấy cây?”. Cô này ngập ngừng: “Tùy anh”. Cường
nhăn nhở: “Em nói bao nhiêu, anh xin tuân lệnh”. “Mười cây đi” - cô PG
nói đại, nào ngờ Cường làm thiệt. Mua xong, Cường tiếp tục áp dụng chiêu
đưa số điện thoại nhưng cô gái kiên quyết: “Dạ không, công ty không cho
tụi em trao đổi điện thoại với khách. Anh thông cảm”.
Tôi liếc qua, khuôn mặt Cường chẳng
chút thất vọng. Anh chàng rút điện thoại ra gọi cho một PG khác, hẹn
nhậu ở quán Cường 333, bờ kè. Đó là Vân - một PG của hãng rượu Jar, nhan
sắc trung bình. Thấy Cường sốt ruột: “Đâu?”, Vân vội lên tiếng: “Đừng
nóng, thế nào cũng có mà”. Vừa nói cô này vừa lấy điện thoại ra nhắn
tin.
Gần 12 giờ đêm, tôi ngạc nhiên tột độ
khi nhìn thấy cô PG xinh đẹp của hãng thuốc lá lúc nãy xuất hiện trong
chiếc quần sọc jeans khoe đôi chân dài miên man. Điệu bộ “gái đoan trang
dễ đâu làm quen” đã được thay thế bằng vẻ ngọt ngào gần gũi. Ngồi một
hồi Cường nháy tôi: “Anh tính tiền rồi. Ngồi nhậu tiếp đi, anh phải vui
vẻ cái đã”. Nói xong, Cường ngoắc taxi cùng người đẹp thẳng tiến...
khách sạn!
Có tôi ngồi lại hầu bia nên Vân cảm
kích lắm. Ngà ngà say, cô tiết lộ mình là má mì. Lợi dụng công việc, Vân
tiếp xúc với những PG có nhan sắc, sau đó giới thiệu họ đi khách, lấy
huê hồng, có tháng thu nhập lên đến gần cả trăm triệu.
Tuy vậy, theo Vân thì “cuối cùng em
cũng chẳng còn bao nhiêu vì phải chung chi nhiều lắm”. Những PG kiếm
tiền bằng “vốn tự có” thường tồn tại hai dạng: đi chơi riêng với khách
và nằm trong đường dây. Dạng thứ nhất tự hành nghề, có cô trở thành gái
bao; dạng thứ hai được mai mối bảo vệ đàng hoàng, nhưng phải tuyệt đối
tuân thủ quy tắc của má mì, chẳng hạn như Tuyết Thu - cô PG vừa đi với
Cường “vỏ”. Mọi hoạt động của cô nàng đều nằm trong sự điều khiển của
Vân nên khi nãy ở vũ trường, dù có thích Cường đến đâu, Tuyết Thu cũng
không thể xé rào đi lẻ. Vì nếu chỉ một lần để Vân phát hiện được, mọi cơ
hội kiếm tiền của Tuyết Thu sẽ chấm dứt, kể cả việc PG.
PG là một nghề chân chính, có thể nói
đó là trạm ghé chân của những cô gái trẻ trước khi họ hoàn tất đại học
hoặc học nghề. Tuy vậy, trước sự cám dỗ của môi trường làm việc, nhiều
PG đã không thể giữ nổi mình, trượt dài trong những cuộc đổi chác xác
thân để rồi nhẹ thì bị bủa vây bởi những tai tiếng hoặc đuổi việc, nặng
thì bị rớt khi đang đi khách và lúc này thì cơ hội để họ quay lại từ đầu
tương đối khó khăn, dù tuổi đời vẫn còn rất trẻ...
Vương Ái Phi / Công an TP.HCM
Tags : PG, Promotion Girl, nhân viên tiếp thị, người mẫu quảng cáo
Post a Comment Blogger Facebook